Suy nghĩ về lòng nhân ái qua câu chuyện Người ăn xin hay nhất

Đề bài: Viết bài văn nêu suy nghĩ về lòng nhân ái được thể hiện qua câu chuyện sau:

"NGƯỜI ĂN XIN

Bài văn mẫu

Câu chuyện Người ăn xin của Tuốc-ghê-nhép gợi cho chúng ta nhiều suy ngẫm về lòng nhân ái. Ai cũng có lúc sa cơ, lỡ vận, cũng gặp khó khăn, khổ cực. Thứ duy nhất ao ước lúc này chỉ là sự cảm thông, sẻ chia, giúp đỡ từ người khác. Nhưng có nhiều người nghĩ rằng lòng tốt phải đi với hành động, phải cho người khác được cái gì cầm được, ăn được mới là cho. Vậy mà câu chuyện trên lên gợi cho chúng ta hiểu thêm một khía cạnh khác của lòng nhân ái. Nhân ái xuất phát ngay từ sự cảm thông, thấu hiểu. Nhân vật "tôi" trong câu chuyện chẳng có thứ gì cho người ăn xin, nhưng ông lão vẫn cảm động, vẫn cho rằng mình đã nhận được rồi. Điều đó xuất phát từ hành động của "tôi" đã lục tung cả túi quần, túi áo, cố tìm thứ gì đó để giúp đỡ. Cảm động trước cách cố gắng để cho, sự chân thành thực sự và muốn cho của "tôi", dù không tìm thấy một thứ gì gì cả. Rồi cách cảm ơn và bài học rút ra ấy đã giúp chúng ta nhận ra rằng, nhân ái thực sự là biết cảm thông, dù không có gì nhưng vẫn tìm cách giúp đỡ người khác. Trong cuộc sống thực tế của chúng ta cũng vậy thôi. Bạn chẳng cần phải mang đến thật nhiều cho người khác về vật chất, mà đôi khi chỉ là một ánh mắt, một nụ cười, một cái ôm, một vòng tay, một trái tim ấm áp… Điều đó đã đủ khiến người khác nhận được vô vàn sự giúp đỡ. Chính là sự yêu thương, sẻ chia, cảm thông. Và người nhận cũng thế, bài học mà họ tìm thấy trong tình người lúc khó khăn, không phải là được cho cái gì mà cách được cho như thế nào. Lòng tốt không phải là sự ban phát, bố thí mà được tạo nên bằng sự chân thành, giản dị của đồng cảm, yêu thương. Cho nên, chúng ta những người trẻ, khi cuộc sống mới thực sự bắt đầu, khó khăn sẽ thật nhiều nhưng hãy trân trọng những người bên cạnh ta, an ủi, động viên ta. Biết đón nhận những điều đó làm động lực để sống có ý nghĩa và vươn lên thật thành công.