Đề bài: Kể chuyện về một lần em được đi thăm cảnh đẹp ở địa phương em hoặc nơi khác

Bài làm

KÌ NGHỈ HÈ Ở ĐÀ NẴNG

    Mùa hè chợt đến với cánh phượng đỏ ngoài sân, với khúc ca ve sầu rì rào trên vòm lá, với tiếng trống trường lúc một rộn rã hơn,… Hè, ai ai cũng háo hức đón một kì nghỉ lí thú. Hè vừa qua, gia đình tôi chọn Đà Nẵng làm địa điểm để “tránh” cái nắng nóng của thủ đô.

    Tôi đã háo hức chuẩn bị những đồ dùng cần thiết từ một tuần nay. Tối hôm trước ngày khởi hành, chị em tôi kiểm tra kĩ lưỡng, nào áo váy, nào mũ, nào kính, rồi cả đồ chơi. Tôi chưa được đến Đà Nẵng nên háo hức lắm. Đêm ngủ cứ mơ màng, thấp thỏm sợ tỉnh giấc muộn mọi người đi mất.

    “Reng reng reng…” Chiếc đồng hồ báo thức kêu vang. Tôi giật mình tỉnh giấc. Đêm qua mãi mới chợp mắt được, lại ngủ chẳng yên giấc nên khi thức dậy vẫn buồn ngủ díu mắt. Mẹ giục chúng tôi mau vào đánh răng, rửa mặt để ăn sáng. Khi chiếc xe lăn bánh, tôi khẽ tựa đầu vào vai chị để ngủ. Trong chốc lát, chúng tôi đã có mặt ở sân bay. Chiếc máy bay cất cánh, tôi từ từ được bay lên bầu trời cao. Qua ô cửa kính, tôi thấy thành phố nhỏ dần nhỏ dần rồi khuất tầm mắt. Tôi có cảm giác như mình đang bay lơ lửng giữa ngàn vạn đám mây bồng bềnh.

    Chúng tôi đi đến bãi biển. Biển Đà Nẵng xanh mà đẹp. Bầu trời xanh ngắt không một chòm mây. Mặt trời chẳng đỏ vàng rực như tôi vẫn thường thấy mà nó lại trắng xóa, tỏa muôn tia lấp lánh ra tứ phía như viên kim cương lơ lửng giữa không trung. Nước biển xanh biêng biếc, mát dịu. Sóng trắng đua nhau vỗ vào bờ. Lúc này, du khách chưa đông đúc. Chiều, mọi người kéo ra bãi biển tấp nập. Người tắm biển, người ngắm cảnh, người chụp ảnh,… Gia đình tôi ra tắm biển. Hồi lâu, chị em tôi vào bờ xây lâu đài cát. Đang hì hục xây thì một con sóng lớn tràn vào. Tòa lâu đài mà chị em tôi xây đắp mãi mới được đã bị sóng cuốn đi mất. Tôi mếu máo giận dỗi biển xanh. Bỗng, chị tôi nhặt được một chiếc vỏ ốc trắng, to chừng nắm tay. Thấy chiếc vỏ ốc, tôi quên luôn niềm tiếc nuối ban nãy.

    Những ngày sau, gia đình tôi còn đi nhiều nơi tuyệt đẹp ở Đà Nẵng: cầu Rồng, cầu sông Hàn, Bà Nà Hills, chùa Linh Ứng,… nhưng tôi vẫn thích nhất bãi biển nọ. Khi về, tôi đã vô cùng tiếc nuối khi phải rời xa thành phố tươi đẹp này. Cho đến bây giờ, chị em tôi vẫn thường áp tai vào chiếc vỏ ốc nhặt được để nghe tiếng sóng biển.