Đề bài: Em đã có dịp được ba mẹ dẫn đi chơi vào một buổi tối thành phố đã lên đèn. Hãy tả lại cảnh tấp nập đó

Bài văn mẫu

    Em vẫn thường nghe mọi người nói: “Hà Nội đẹp nhất về đêm”. Nghỉ hè năm vừa rồi, bố mẹ có lên thăm nhà bác trên Hà Nội và dẫn em đi chơi vào buổi tối. Khung cảnh tuyệt đẹp đó mãi ở trong tâm trí của em.

    Cơn mưa buổi chiều kịp tưới tắm cho thành phố làm không khí ở đây thêm mát mẻ. Trời tối dần, đèn đường được bật sáng. Các cửa hàng, cửa hiệu cũng lên đèn lấp lánh. Thành phố vẫn tấp nập, nhộn nhịp nhưng thanh bình đến lạ. Đường phố như rộng hơn bởi không còn chen lấn, tắc đường như lúc chập tối. Mọi người mặc những trang phục yêu thích ra đường chơi. Dường như mọi người đang muốn xua đi những mệt mỏi của một ngày làm việc. Em được bố mẹ dẫn ra Hồ Hoàn Kiếm chơi. Gió thổi đưa hơi nước vào mang lại cảm giác mát mẻ, dễ chịu. Dọc theo bờ hồ đèn chiếu sáng tạo thành những luồng lấp lánh trên mặt nước. Đi qua cửa các nhà hàng lớn em ngửi thấy mùi tinh dầu thơm dịu. Đèn từ các nhà hàng được thắp lên làm đường phố thêm lung linh, sang trọng. Những bản nhạc hay được bật lên như góp phần làm buổi tối ở đây thú vị.

   Quanh bờ hồ mọi người đi lại đông vui, đặc biệt là khu phố đi bộ. Người già, người trẻ, trẻ em… đi thành từng tốp, từng nhóm. Họ cười nói thoải mái, vui vẻ. Trẻ em được chạy nhảy tung tăng dưới sự quan sát của người lớn. Có bạn mè nheo đòi bố mẹ cho ăn kèm mới chịu. Các anh chị thanh niên thì đùa giỡn, có người chụp ảnh kỉ niệm, có người lại đi thành từng đôi thầm thì với nhau. Bố dẫn em vào ăn kem Tràng Tiền. Điều thú vị khi ăn kem ở đó là em cần đứng xếp hàng để nhận kem và ăn. Người đứng xếp hàng rất đông nhưng không một ai chen ngang, ai cũng lịch sự chờ đến lượt mình. Ăn kem xong cả nhà em ra bờ hồ đi dạo, hóng gió, tận hưởng niềm vui của Hà Nội về đêm.

   Lúc đi dạo em có gặp những em bé tầm tuổi em đi đánh giày, đi bán xôi dạo, bán tăm, bán hoa… Bố em có mua ủng hộ một vài thứ nhỏ cho các bạn. Thấy cảnh đó em động lòng thương và nhìn bố mẹ mình. Em thầm cảm ơn vì có đầy đủ bố mẹ có mái nhà ấm áp để về.

   Đến bây giờ em mới thực sự thám thía câu: “Hà Nội đẹp nhất về đêm”. Bao cái xô bồ, nhọc nhằn đều được mọi người tạm gác lại để tận hưởng niềm hạnh phúc bình dị, ngọt ngào bên nhau. Em cũng mong rằng các bạn nhỏ em gặp sẽ bớt khó khăn hơn và cũng có được những buổi tối đi chơi bên bố mẹ như em.