Đề bài: Tả cây hoa đào hoặc cây hoa mai

Bài làm

   “Tết tết tết đến rồi… Tết đến trong tim mọi người…” Thanh âm rộn ràng đó đã vang lên khắp mọi nẻo đất nước. Nhà nhà người người nô nức để đón chào xuân mới. Dường như bác đào nhà em cũng biết điều đó nên bác đã đâm chồi, nảy lộc và bung xòe những cánh hồng phai mịn màng.

   Đào được trồng trong một chiếc chậu sứ to màu trắng đặt trước hiên nhà. Thân chậu có khắc dòng chữ xanh “Cung chúc tân niên” rất mềm mại và đẹp mắt. Cây đào cao khoảng một mét rưỡi. Các bác làm vườn đã vô cùng tài ba và khéo léo khi tạo cho đào có những nét uốn lượn như những chú rồng đang bay lên trời. Ông em bảo, đào có hình thù đó vừa nhìn đẹp mắt, lại như đón lộc vào nhà. Gốc đào to bằng cái cột lớn, màu nâu tía, hơi sần sùi. Từ gốc, cây đào được chia ra nhiều cành nhỏ, có những cành mập mạp, có những cành gầy guộc, có những cành thẳng tắp, cũng có những càng uốn lượn. Mỗi cành đều gắng đâm thẳng lên hoặc vươn ra để đón nắng ấm đón mưa nhẹ. Lá đào xanh mơn mởn, nhỏ như lá tre. Chắc hẳn vì màu xanh tươi này mà bao đời nay xuân của người Việt ta không thể thiếu đào.

   Lúc mới đem về, cây đào còn nhiều nụ lắm. Nụ hoa như những đốm lửa xanh li ti trên đầu cành. Một ngày nọ, ông mặt trời mở mắt, gửi những tia nắng ấm ấp xuống đánh thức nụ hoa. Đốm lửa xanh giờ bung nở thành những bông hoa nhỏ xinh. Một ngày, rồi hai ngày, ba ngày, cả cây đào nở rộ. Hoa đào gồm năm cánh nhỏ màu hồng phai, xếp nối tiếp nhau tạo nên một bông hoa trông giống ngôi sao hồng. Giữa ngôi sao đặc biệt đó là nhụy hoa. Nhụy đào là những sợ nhỏ, dài màu vàng. Đài hoa be bé xinh xinh, nâng những cánh hoa mềm mại. Không chỉ đẹp mắt, hoa đào còn đem đến một mùi hương thơm nhè nhẹ, khó cưỡng.

   Suốt mùa xuân, bác đào vẫn lặng lẽ nảy chồi, đâm lộc, lặng lẽ bung hoa, tỏa hương. Bác đem tới cho cảnh vật ngày xuân thật đẹp. Có lẽ, bác chứa đựng những tinh túy của đất trời, của mưa phùn, của nắng mới nên bác mãi là loài cây không thể thiếu trong Tết cổ truyền dân tộc.