Đề bài: Tả một người thân của em (ông, bà, cha, mẹ, em của em…)

Bài làm

Tả mẹ

    Không phải ngẫu nhiên mà người đời vẫn luôn ngợi ca tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất, cao quý nhất. Chắc bởi lẽ người mẹ nào cũng dành cho con cái của mình tình thương yêu và sự hi sinh vô bờ bến. Giống như bao người mẹ khác, mẹ tôi trải qua bao tháng năm vất vả để sinh thành, nuôi dưỡng tôi. Mỗi lần nghe người ta nói về tình mẫu tử, trong tim tôi lại thoáng hiện hình ảnh dịu dàng, tươi tắn của mẹ.

    Nhìn thân hình thanh mảnh của mẹ, ít ai nghĩ mẹ đã gần bốn mươi tuổi. Mỗi khi mẹ khoác trên mình tà áo dài truyền thống, nét trẻ trung lại càng hiện rõ. Mái tóc của mẹ đen dài, óng mượt. Làn da trắng trẻo của mẹ cũng không còn mịn màng như xưa. Gương mặt trái xoan xinh đẹp của mẹ đã điểm một vài nếp nhăn. Đôi mắt tròn của mẹ ngả nâu vàng. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, tôi lại nghĩ về đôi mắt nâu xám của bà ngoại. Có lẽ, chẳng mấy nữa, khi tôi trưởng thành, đôi mắt của mẹ cũng sẽ ngả màu theo năm tháng. Ánh nhìn của mẹ tôi thay đổi theo cảm xúc. Tôi cảm nhận được sự âu yếm khi tôi ngoan, sự lắng lo mỗi lần tôi ốm. Và khi tôi chưa vâng lời, đôi mắt ấy ánh lên nỗi buồn sâu thẳm. Không ít lần, tôi thấy đôi mắt của mẹ ướt đẫm. Mẹ khóc, khóc vì thương, vì lo và vì buồn. Tôi yêu mẹ lắm. Tôi yêu nhất đôi bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ. Đôi bàn tay đã cầm tay tôi viết những nét chữ đầu tiên. Ngày ấy, mẹ vui mừng vô cùng. Mẹ cười hiền dịu. Đôi môi hồng hào, tươi tắn nở nụ cười hạnh phúc bởi con mình dần lớn khôn.

    Mẹ tôi là giáo viên. Mẹ là người phụ nữ hài hòa giữa dịu dàng và sắc sảo. Bao năm tháng, mẹ đã chăm chỉ truyền những bài học bổ ích, lí thú cho học sinh. Mỗi dịp tới Ngày Hiến chương các Nhà giáo, nhà tôi lại nhộn nhịp các thế hệ học trò về thăm mẹ. Có những anh chị sau hơn chục năm ra trường vẫn nhớ như in những câu chuyện mẹ kể. Ở nhà, mẹ cũng là một cô giáo tuyệt vời của chị em tôi. Mẹ dạy chúng tôi những bài học làm người, những cách ứng xử đẹp và mẹ dạy cả những cách nấu ăn ngon. Mỗi ngày, mẹ nấu cho gia đình những món ăn thơm ngon, bổ dưỡng. Dù đi đâu, tôi chỉ mong được về nhà thật nhanh để ăn những món ăn ấy.

    Người ta vẫn thường hát câu “Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi… Và mẹ em chỉ có một trên đời”. Tôi hiểu, người mẹ là mặt trời của những người con. Mẹ đem đến sự sống rồi nuôi dưỡng con mình lớn khôn. Tôi thầm cảm ơn tạo hóa đã ban cho mình một người mẹ tuyệt vời. Trong tim tôi lúc nào cũng vang vọng “Con yêu mẹ nhiều lắm!”.