Đề bài: Thuyết minh về con trâu.
Bài văn mẫu
“Con gì lông mượt
Đôi sừng cong cong
Lúc ra cánh đồng
Cày bừa rất giỏi”...
Chào các bạn! Mình là con vật trong câu đố dân gian đó đây. Các bạn biết mình là ai chưa nhỉ? Vâng! Mình là con trâu, hình ảnh của mình đã trở nên gắn bó với người nông dân Việt Nam từ ngàn đời nay rồi đấy.
Mình được nghe kể lại, tổ tiên của mình thuộc giống nhóm trâu đầm lầy và thường sống ở miền khí hậu nhiệt đới. Trước đây cả nghìn năm thì chúng mình là trâu rừng chứ không sống cùng con người như bây giờ. Loài trâu chúng mình có hai loại: trâu đực và trâu cái. Thân hình chúng mình vạm vỡ mạnh khỏe, cân nặng trung bình từ 350 – 450 kg. Cùng với thân hình mạnh khỏe mình có bốn chân nhưng bước đi cũng không được nhanh nhẹn cho lắm. Mình có sừng công cong, da chúng mình rất dày, thường có màu xám đen hoặc đen tuyền. Bên ngoài da chúng mình có một lớp lông dày mượt, mềm mại. Bụng chúng mình rất to, tròn. Sau khi ăn cỏ xong chúng mình thường tìm chỗ bóng râm mát để nhai lại nên loại người xếp chúng mình vào họ nhai lại.
Từ khi loài người thuần hóa loài trâu chúng mình thì chúng mình đã trở thành người bạn gắn bó thân thiết với họ. Quanh năm suốt tháng, chúng mình chăm lo việc cày ruộng cùng loài người. Ở vùng nhiệt đới như Việt Nam, khi nền văn minh lúa nước phát triển thì chúng mình lại càng được coi trọng bởi chúng mình là nguồn cung cấp sức kéo quan trọng. Mình nhỏ và yếu hơn nên kéo được khoảng 65kg trên ruộng nhưng các bạn mình hay anh em mình có thể kéo được từ 70 – 80kg nhé. Nếu chúng mình kéo đồ, chở hàng thì cũng kéo được trung bình khoảng 600 kg trên đường. Chúng mình luôn tự nhủ cần biết cần cù, chăm chỉ, chịu khó để gành vác bớt nỗi lo của người nông dân. Các bác nông dân cũng rất thương chúng mình, lúc nào cũng nhớ cho chúng mình ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi điều độ. Tuy nhiên, chúng mình không phải loại kén ăn, bữa ăn của chúng mình chỉ là một chút cỏ non, nhất là cỏ vào mùa mưa phùn thì chúng mình thích lắm. Tuy nhiên, giờ hiện đại rồi, loài người phát minh ra máy cày, máy kéo, ô tô, xe tải... nên chúng mình cũng không cần làm những công việc nặng nhọc đó nữa. Họ hàng của mình ở những vùng khó khăn thì còn vất vả hơn chút thôi.
Bên cạnh đó, loài trâu chúng mình cũng là một trong những nguồn cung cấp thực phẩm cho con người. Đời sống của người dân càng cao họ càng tìm đến thịt của chúng mình nhiều hơn. Thịt trâu có hàm lượng đạm khá cao, hàm lượng chất béo thấp nên nhiều người ưa chuộng. Sữa trâu có tính năng cao trong việc cung cấp chất đạm chất béo. Da trâu làm mặt trống, làm giày. Sừng trâu làm đồ mĩ nghệ như lược, tù và...
Không chỉ có thế, chúng mình còn rất tự hào bởi đã góp phần quan trọng trong đời sống tinh thần của người dân Việt Nam. Chúng mình vinh dự được loài người làm lễ hội “Chọi trâu”. Con trâu nào trong chúng mình được chọn sẽ được chăm sóc, luyện tập rất chu đáo. Một số vùng dân tộc chọn chúng mình làm đồ lễ cúng thần trong ngày ăn cơm mới... Bây giờ loài người cũng cấm hình thức lễ hội này vì cho là dã man. Loài trâu chúng mình còn được trở thành biểu tượng cho Sea Games 22. Trong tranh dân gian Đông Hồ chúng mình cũng được xuất hiện. Mỗi buổi chiều, khi xong công việc đồng áng chúng mình lại được các chú bé cưỡi trên lưng thổi sáo. Chúng mình đã trở thành biểu tượng cho sự chăm chỉ, chịu khó, cần cù, cho sức mạnh và tinh thần thượng võ. Các bạn thấy không, từ xa xưa đến nay, loài trâu vẫn gắn liền với đời sống của dân tộc trong mọi mặt kể từ cuộc sống đời thường đến lao động, văn hóa, phong tục, đã trở thành một phần không thể thiếu trong bản sắc dân tộc.
Hơn thế nữa, hình ảnh của chúng mình còn xuất hiện trong rất nhiều các câu đố dân gian, ca dao, vè...:
Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ăn no cỏ trâu cày với ta
Cấy cày vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy ai mà quản công
Bao giờ cây lúa còn bông
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn
Hay:
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa
Hoặc:
Con trâu là đầu cơ nghiệp...
Các bạn thấy không, loài trâu chúng mình rất quan trọng với con người đó chứ. Dù thời thế thay đổi, chúng mình không còn giữ vai trò quan trọng như xưa nhưng với người dân Việt Nam chúng mình luôn là con vật gần gũi với họ nhất. Chúng mình rất vui vì đã trở thành biểu tượng cho nền văn minh lúa nước, góp một phần nhỏ vào nền văn hóa Việt Nam.