Đề bài:Cảm nhận của em về ngày đầu bước chân vào trường Trung học phổ thông

Bài văn mẫu

   Khoảng khắc đáng nhớ nhất trong thời học sinh của tôi có lẽ phải kể đến ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường THPT, những cảm xúc vừa hân hoan vừa bỡ ngỡ đan xen trong lòng tôi.

   Tạm biệt bạn bè, tạm biệt ngôi trường THCS đã gắn bó suốt 4 năm, tôi đặt chân tới một ngưỡng cửa khác của cuộc đời trong tháng 9 trời thu, bầu trời nắng nhẹ. Cái nắng vàng lúc ấy dịu nhẹ không còn gay gắt như những ngày hè càng làm khung cảnh ngôi trường THPT hiện rõ lên trong tầm hìn của tôi. Vẫn có những hàng ghế đá, hàng cây xanh rợp bóng quen thuộc, vẫn có sân chào cờ rộng lớn mà nổi bật là cột cờ cao vút treo lá cờ Tổ quốc đỏ tươi tung bay trong gió, còn cả những phòng học, bảng xanh, phấn trắng không thể thiếu,… vẫn là những hình ảnh quen thuộc của thời học sinh nhưng với tôi nó lại trở nên mới mẻ vì đây là khung cảnh của ngôi trường THPT tôi chuẩn bị gắn bó trong 3 năm học tới.

   Đến giờ tập trung, tôi ngồi xếp hàng theo lớp nghe thầy hiệu trưởng đọc bài chúc mừng những học sinh mới của trường. Lúc ấy, tôi vừa vui vẻ lại tự hào. Tôi đã chính thức bước sang một chặng đường mới của thời học sinh và hết sức tự hào khi tôi được là học sinh của ngôi trường THPT danh giá tôi vẫn luôn yêu mến.

   Tập trung hết 1 tiết, chúng tôi đi theo hàng trở về lớp học theo sự hướng dẫn của thầy phụ trách. Khi ấy, tôi chợt nghĩ nếu mình còn là học sinh cấp 2 chúng tôi sẽ ùa ra phá hàng người ra ghế đá ngồi, người ghé quán ăn vặt, chỉ có một số ít là vào lớp học. Còn ở đây, kỉ luật rất nghiêm, tôi ngoan ngoãn đi theo hàng về lớp học gặp giáo viên chủ nhiệm của lớp mình.

   Ổn định chỗ ngồi xong, tôi thấy cô chủ nhiệm bước vào lớp. Cô có dáng người cao trung bình, tóc ngắn ngang vai điển hình. Ấn tượng của tôi đối với cô là nụ cười hiền hậu, ánh mắt trìu mến làm cho tôi nhớ lại cô chủ nhiệm lớp 9 của tôi cũng có một gương mặt dịu dàng như thế. Chính vì điều ấy làm cho tôi bớt đi phần nào bỡ ngỡ cùng lo lắng. Cô cũng không vội bắt chúng tôi học tập ngay mà dành cho chúng tôi một tiết học để làm quen với bạn bè, điều này làm tôi rất vui vẻ. Trong lớp toàn những gương mặt xa lạ nhưng nhờ cô giành thời gian tôi đã quen được nhiều người bạn mới ngay trong ngày tới trường đầu tiên.

   Giờ tan học, lớp chúng tôi ai cũng luyến tiếc không muốn về vì cô giáo hiền hậu, vì bạn bè mới quen nhưng hết sức vui vẻ. Tuy mới ngồi trên ghế nhà trường một buổi đầu tiên nhưng tôi đã không còn xa lạ, thay vào đó là cảm giác thân thiết với ngôi trường đã níu giữ bước chân tôi. Tôi càng thêm yêu ngôi trường THPT tôi theo học sau ngày hôm ấy.

   Dù thời gian có trôi đi không thể quay trở lại nhưng những ấn tượng, cảm xúc trong tôi trong lần đầu tiên bước chân vào ngôi trường THPT là không thể xóa nhòa. Kỷ niệm đẹp ấy sẽ ở trong tâm trí tôi mãi theo thời gian.